Một Ngày Trên BiDong - Nguyệt Ánh
“Một ngày trên Bi-Ðông, người đón người lưu vong.
Từ mù khơi quê hương, nổi trôi đi tìm sống.
Người tặng nhau môi tươi, nửa hồn thênh thang vui.
Rồi nhìn ra xa khơi, bồng bềnh như mơ thôi.
Một ngày trên Bi-Ðông, người kiếm người loanh quanh.
Từng cụm mây cô đơn, tìm lấy nhau mà sống.
Hồn Trị Thiên-Nha Trang, dài từng đôi tay sang
Hồn Cà Mau-Năm Căn thành giọt nước mắt tròn.”
“Giọt nước mắt ngậm ngùi, giấu nuôi từ quê hương tới.
Thuyền đến bến lạc loài, mới rơi rụng theo bước đời.”
“Một ngày trên Bi-Ðông, mừng nắm bàn tay em.
Tưởng chừng như ta quen, từ cố hương tiền kiếp.
Rồi thuyền em ra đi, rồi mình anh bơ vơ.
Lòng chẳng nghe tương tư, mà ngùi nỗi nhớ nhà.”
No comments:
Post a Comment